Đức Phật Thích Ca Mâu Ni là ai?
Ngày mùng 8 tháng 4 năm 624 TCN, thái tử Tất Đạt Đa ra đời tại vườn Lâm Tỳ Ni, Vương Quốc Ca Tỳ La Vệ, nay là Nepal. Nhiều thánh giả, đạo sư đã đến xem tướng và cầu phúc cho thái tử. Trong đó có một vị đạo sư tên A Tư Đà đến từ Hy Mã Lạp Sơn. Khi nhìn mặt của thái tử ông đã bật khóc và nói rằng: “Thái tử có đầy đủ 32 tướng tốt, 80 vẻ đẹp sau này chắc chắn sẽ trở thành một bậc chánh đẳng, chánh giác. Tôi khóc vì tới lúc đó tôi đã chết không còn có cơ hội được nghe pháp của Ngài”.
Phật Thích Ca Mâu Ni
Với sự thông minh, tài trí và sức mạnh phi thường của mình ngài được nhiều người ngưỡng mộ và yêu quý. Năm 16 tuổi, vào một cuộc thi tuyển chọn phò mã, ngài đã nâng chiếc cung nặng, trước giờ chưa ai nâng nổi bắn xuyên 7 lớp bia đồng và giành chiến thắng lấy được công chúa Da Du Đà La.
Vào một lần đi dạo ở cửa thành, ngài nhìn thấy 4 hình ảnh: một người già yếu, một người bệnh tật, một xác chết và một vị tu sĩ. Ngài nhận ra, con người đều không thể thoát khỏi bệnh tật và cái chết, dù là ai đi chăng nữa, ngài thấy trân quý hình ảnh tự tại và an nhiên của vị tu sĩ. Khi quay về cung, ngài nhìn thấy sự ô uế của con người qua hình ảnh say sưa, thân thể lõa lồ của các cung nữ. Trải qua nhiều sự việc, ngài quyết định tạm biệt người vợ và đứa con thơ lên đường tìm giải thoát.
Tượng Phật Thích Ca Mâu Ni
Ngài cưỡi ngựa và cùng với nô bộc của mình đến bên bờ sông Anoma. Tại đây ngài cắt tóc, trao lại ngựa, trang sức và quần áo, bảo nô bộc trở về, rồi tự mình ra đi. Ngài đến khu rừng để tự ép xác sau khi thọ giáo 2 vị thầy Alara Kalama và Uddaka Ramaputta. Sau 6 năm tu hành ép xác cùng 5 anh em Kiều Trần Như, sau khi nghe tiếng đàn của đấng Phạm Thiên Indra ngài nhận ra sự tu hành không nhất thiết phải ép xác, từ đây ngài hướng theo con đường trung dung – Trung Đạo. Cũng vì vậy mà khiến cho 5 anh em Kiều Trần Như thất vọng ra đi, tiếp tục con đường ép xác tu hành.
Sau thời gian thọ thực xong, ngài đặt chiếc bát xuống dòng sông Ni Liên, nhận được bó cỏ Kusa – một loại cỏ thơm do anh nông dân cúng dường. Ngài đến dưới gốc cây Bồ Đề, dùng bó cỏ thơm đó lót vào tọa thiền rồi phát nguyện: “Nếu không đạt thành đạo quả, ta quyết không đứng dậy và rời khỏi chỗ này.
Trong lúc ngài ngồi thiền, bất chợt một cơn mưa trái mùa rất lớn đổ xuống. Lúc đấy, thần rắn Naga nhìn thấy liền bò ra khỏi hang, dùng thân mình để che mưa cho ngài. Tại đây, ngài đã nhìn thấy được những kiếp trước của mình, của chúng sanh, cũng như sự hình thành và hủy diệt của nhiều thế giới.
Một buổi bình minh trăng tròn vào tháng 4 năm 588 TCN, ngài trở thành một đấng chánh đẳng, chánh giác, một vị Phật của nhân loại.
- Mani tổng hợp -